Bản Cóc - cho đi để nhận lại nhiều hơn

Thứ ba - 21/01/2014 21:59

Bản Cóc - cho đi để  nhận lại nhiều hơn

Có thể Cuộc đời là những chuyến đi, cũng có thể Những chuyến đi làm nên cuộc đời,dù thế nào đi nữa thì những chuyến đi vẫn luôn là động lực và là nguồn động viên ta bước qua những gian nan trong cuộc sống. Đi để cho đi nhưng biết rằng mình sẽ nhận lại được nhiều hơn, với những bài học cuộc sống, những kỷ niệm khó quên của tuổi trẻ, và những trái tim luôn nồng hậu và biết yêu thương.
Cái lớp học nhà tranh vách nát

Cái gió lùa làm thâm cái môi

Đàn em tôi đi tìm con chữ

Ở trên núi cao

 

 “Môi tím chân trần” - cụm từ mà chúng tôi vừa mới biết được nhưng nó vốn đã luôn là nét tả thực về những hình hài bé nhỏ,mong manh giữa mùa đông Tây Bắc. Và mỗi độ cuối năm, khi những người bạn cùng trang lứa đang háo hức chờ mong 1 cái Tết cổ truyền với những bộ quần áo mới,những bao lì xì đỏ thắm thì những đứa trẻ “môi tím chân trần” này vẫn đang phải ngày ngày giúp đỡ bố mẹ những công việc đồng áng để lo những bữa cơm qua ngày.

 

Chúng tôi biết tới bản Cóc qua sự giới thiệu của 1 người quen làm việc tại Ban quản lý Khu du lịch  Mộc Châu. Đây là một trong những bản nghèo nhất huyện Mộc Châu với 52 hộ nghèo, bên cạnh đó, mặc dù chỉ cách Thị trấn Mộc Châu 15km nhưng do điều kiện đi lại khó khăn, thậm chí những ngày mưa, không 1 phương tiện giao thông nào có thể “xâm nhập” được vào tận nơi nên chưa có đoàn tình nguyện nào lên thăm. Chính vì vậy, các thành viên nhóm Trekking Team đã thực hiện kêu gọi sự quyên góp ủng hộ, mà chủ yếu là từ các bạn bè, đồng nghiệp để mang cái Tết đến sớm với 35 em học sinh tại điểm trường Bản Cóc, thuộc Trường Tiểu học xã Đông Sang, và toàn bộ bà con dân bản nơi đây.

 

Chương trình được tổ chức vào đúng những ngày cuối cùng của năm Quý Tị, thời gian bận rộn với những cụm từ “chạy chỉ tiêu”, “kế hoạch”, “báo cáo”,… và cùng với đó là sự “lơ ngơ”, thiếu kinh nghiệm tổ chức do mới tự tổ chức lần đầu nhưng những thành viên của Trekking Team, với sự tâm huyết và nhiệt tình của tuổi trẻ đã tranh thủ từng giờ nghỉ trưa, hoặc tối muộn để vừa kêu gọi ủng hộ, vừa mua sắm đồ dùng, nhu yếu phẩm, đóng gói, phân loại,… để chuẩn bị lên đường. 


Những anh em tuyệt vời :D

Những anh em tuyệt vời :D

Xếp hàng và xếp người lên xe

Xếp hàng và xếp người lên xe

Để đến được với Bản Cóc, từ Mộc Châu, đoàn người 14 người cùng với toàn bộ hàng hóa đã được “chất” lên 1 chiếc xe tải 3,5 tấn ; để có chỗ cho toàn bộ hàng, 14con người đã phải đứng chen chúc nhau trong phần diện tích chưa đến 2 m2còn lại, cộng với con đường đất chỉ đủ cho 1 chiếc xe tải đi, gập ghềnh đá, ổ gà và những đoạn lên dốc, xuống dốc hun hút, chiếc xe rung lắc liên tục khiến cho cả đoàn phải luôn bấu víu, lôi kéo, kẹp chân, nắm tay nhau,… để không bị bật ra khỏi thùng xe. Gần 2h đồng hồ cho 14km đường đất, nên mặc dù xuất phát từ Hà Nội vào lúc sáng sớm nhưng phải đến 4h chiều cả đoàn mới có mặt được tại Bản Cóc.

 

Đi những con đường này vào ngày nắng đẹp mới thấy được sự vất vả của bà con vào những ngày mưa

Đi những con đường này vào ngày nắng đẹp mới thấy được sự vất vả của bà con vào những ngày mưa

Bấu víu để không bị bay khỏi thùng xe :D

14 anh em trên 1 thùng xe... tải

14 anh em trên 1 thùng xe... tải

 

Mặc dù mệt nhọc là thế, nhưng đến nơi, khi được nhìn thấy ánh mắt vui sướng của những đứa trẻ, sự mừng rỡ, nồng hậu của bà con dân bản, dường như mọi mệt mỏi đều tự nhiên tan biến, và chỉ còn đó là những nụ cười, những cái bắt tay ấm áp và những ánh nhìn thân thương giữa những con người mới chỉ gặp mặt lần đầu. Chương trình được tổ chức nhanh chóng với sự giúp đỡ nhiệt tình, trật tự trong công tác bốc dỡ, vận chuyển đồ của bà con dân bản và các em học sinh. Toàn bộ đồ quyên góp bao gồm áo khoác, bộ đồ dùng học tập, ủng và tất cho các em học sinh, cùng với các nhu yếu phẩm như gạo, mì, quần áo cho bà con chuẩn bị tết đã được trao đến tay của từng người.

 

Dỡ đồ xuống xe với sự giúp đỡ của bọn trẻ và dân bản

Dỡ đồ xuống xe với sự giúp đỡ của bọn trẻ và dân bản

Đường vào trường... Niềm vui của người dân, chúng tôi như được tiếp thêm gấp đôi sức mạnh khi nhìn thấy nụ cười và ánh mắt ấy

Đường vào trường... Niềm vui của người dân, chúng tôi như được tiếp thêm gấp đôi sức mạnh khi nhìn thấy nụ cười và ánh mắt ấy

Đường về trường...

Đường về trường...

Tận mắt chứng kiến những mầm non tương lai với khuôn mặt đã ửng đỏ do nứt nẻ, những chiếc áo cũ rộng thùng thình, những đôi dép rách, và trực tiếp nắm lấy từng đôi tay đã thâm đen và lạnh toát, chúng tôi mới hiểu được đống quần áo, giày dép tưởng chừng như đã bỏ đi của những người thành phố lại trở nên quý giá, xa xỉ với đồng bào và những em nhỏ nơi đây như thế nào. 

 

Xếp hàng ngay ngắn, trật tự chờ nhận quà ^^

Xếp hàng ngay ngắn, trật tự chờ nhận quà ^^

Trao quà cho bà con, vì đàn ông đã đi rừng kiếm đồ ăn nên chỉ còn phụ nữ, người già và trẻ nhỏ ở nhà đón chúng tôi

Trao quà cho bà con, vì đàn ông đã đi rừng kiếm đồ ăn nên chỉ còn phụ nữ, người già và trẻ nhỏ ở nhà đón chúng tôi

 



Ra về khi trời đã tối, chúng tôi biết rằng, 2h sắp tới sẽ phải ngồi co ro trên thùng xe tải, sẽ lại tiếp tục rung, lắc không ngừng trên con đường không thể xấu hơn, với thời tiết mỗi lúc càng thêm lạnh cóng xuống 1-2oC, nhưng chúng tôi, 14 con người với chung một tâm trạng vui vẻ, chung 1 trái tim đã được sưởi ấm bằng nụ cười và ánh mắt của các em nhỏ và người dân bản làng đã không còn cảm thấy lo lắng hay mệt nhọc, và tự hứa với bản thân rằng, rồi một ngày không xa, sẽ trở lại, có thể không phải là Bản Cóc nhưng sẽ là 1 bản làng xa xôi nào đó trên những nẻo đường biên cương của tổ quốc thân yêu.

 

Có thể Cuộc đời là những chuyến đi, cũng có thể Những chuyến đi làm nên cuộc đời,dù thế nào đi nữa thì những chuyến đi vẫn luôn là động lực và là nguồn động viên ta bước qua những gian nan trong cuộc sống. Đi để cho đi nhưng biết rằng mình sẽ nhận lại được nhiều hơn, với những bài học cuộc sống, những kỷ niệm khó quên của tuổi trẻ, và những trái tim luôn nồng hậu và biết yêu thương.

 

“Gói cái tình vào manh áo ấm

Gói cái tình mặn vào chén cơm

Gửi em tôi chân trần môi tím

Ở miền biên cương”…


Môi tím... chân trần...

"Môi tím... chân trần..."

Tình...

Tình...

Sĩ số: 8; Vắng: 0

Sĩ số: 8; Vắng: 0

Những nụ cười ngây thơ của lũ trẻ

Những nụ cười ngây thơ của lũ trẻ

Niềm vui khi mặc áo mới

Niềm vui khi mặc áo mới
 
Đường vào trường


https://www.facebook.com/phan.t.thao.5

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây